Ngày anh đi em buồn em đã khóc

Ngày anh đi em buồn em đã khóc
Giọt sầu rơi là máu của con tim?
Anh biết đấy anh từng là hy vọng
Giờ trở thành nỗi thất vọng trong em.
.
Ngày anh đi mơ hồ em hiểu được
Rằng yêu nhau chưa chắc đã một đời
Ngay cả núi tháng năm còn thay đổi
Huống hồ là một lời hứa viễn vông.
.
Ngày anh đi ngỡ rằng em đã chết
Đốt thành tro mảnh ký ức yên bình
Cả thế giới bỗng trở thành tù ngục
Em giam mình trong nỗi nhớ tên anh.
.
Ôm đau đớn đợi chờ trong vô vọng
Em giờ đây đã biết cách yêu đời
Biết cách sống như loài hoa hồng dại
Đẹp mơ màng nhưng cũng mọc đầy gai.
Ngày anh đi nỗi buồn anh gửi lại
Trả cho anh bằng hai chữ bye bye :)
(Người Viết Thơ Đau)

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét