Có những giản đơn lại hoá ngọt ngào...

Những ngày này cần lắm một bàn tay
Nắm lấy tay mình đi qua gió trở
Bảo với mình bình yên rồi đừng sợ
Hoa sữa cuối mùa vẫn điềm tĩnh đưa hương
.
Những ngày này lòng chợt thấy vấn vương
Nhớ nhớ thương thương cứ bộn bề quanh quẩn
Sài Gòn chớm đông nên người ta thơ thẩn
Cái lạnh se se đến buốt cả tâm hồn
.
Những ngày này cần lắm một chiếc hôn
Một bờ vai để tựa vào khi mỏi
Và bỗng dưng chỉ cần một câu hỏi
Em về chưa?
Hôm nay thấy thế nào?
.
Có những giản đơn lại hoá ngọt ngào...
Nguyễn Phương Trâm

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét