HỨA TỪ NÀY EM CHẲNG DÁM YÊU ĐÂU


Đêm khuya rồi em có biết hay không
Vầng trăng cũ vùi trong mây ngơi nghỉ
Sao em vẫn còn ưu tư, suy nghĩ
Trăn trở điều gì trong bóng tối co ro.

Nhớ người ta? Liệu người có biết cho
Hay hờ hững nhếch môi cười lãnh đạm
Quên đi em, quên chuyện tình lãng mạn
Trái tim này đã quá hạn để yêu.

Kể từ giờ tập quen với cô liêu
Đừng khờ khạo yêu đương gì nữa nhé
Kể từ giờ tập cho mình mạnh mẽ
Mặc đêm dài quạnh quẽ vẫy hồn đau.

Đã biết rằng chớm yêu sẽ là sầu
Mà khao khát và ước ao chi vậy
Đã biết rằng ái tình nhiều cạm bẫy
Mà đâm đầu nhận lấy vết thương sâu.

Hứa từ này em chẳng dám yêu đâu.

Sáng tác: Cát

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét