Tháng Mười Một vừa về trên những chặng đường quen

Tháng Mười Một vừa về trên những chặng đường quen
Những tưởng mùa thương cũng ùa về theo làn gió
Tôi đếm xem bàn tay mình có bao nhiêu vết chai từ tháng mười kia còn rõ
Đếm xem mùa thanh xuân vừa qua đó- tôi có được những gì...

Tháng Mười Một ùa về những tưởng nỗi niềm cũ cũng ùa đi?
Mang chút se lạnh đầu đông nhẹ nhàng rồi đến chứ!
Chắc phải mang một bàn tay nào về đây để cho tôi gìn giữ
Cho tôi ôm ấp
cho quá khứ cũ dần phai.

Sao vừa mới chớm mùa đông mà se lạnh cả bờ vai?
Tôi xem lại đường chỉ tay đã nhăn dài hơn cũ
Hóa ra những tin yêu mùa thu chẳng bao giờ cho đủ
Tôi nép mình ủ rũ
rồi xem lại đường chỉ tay...

Nơi tôi đang dừng chân con phố cũng loay hoay
Lúc nắng, lúc mưa, lúc vương màu mây nhạt
Năm tháng cứ qua đi nhưng niềm tin vẫn còn đang hát
Mong tháng Mười Một yên bình, đừng đắng chát lòng tôi.
Mong tháng Mười Một gửi dùm vài hơi ấm bờ môi...
-Vũ-
HN. 11.2017

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق