Em hãy ngả vào lòng anh một lúc.
Mệt lắm rồi đừng cố sức nghe em.
Cuộc đời này còn đầy dẫy rối ren.
Ngủ đi em ngọn đèn khuya leo lắt.
Bờ vai anh luôn là nơi vững chắc.
Cho em xua mệt nhọc suốt ngày dài.
Cho em quên nỗi vất vả giằng giai.
Mà cuộc sống miệt mài luôn đem lại.
Ngủ đi em xin em đừng e ngại.
Có anh rồi em đâu phải nghĩ suy.
Khó khăn nào rồi cũng sẽ qua đi.
Ta sẽ có những điều gì mong ước.
Rồi mai đây trên con đường em bước.
Ánh nắng vàng sẽ đưa rước chân em.
Anh sẽ luôn là chỗ dựa thân quen.
Để em tựa mỗi khi thèm hơi ấm.
Đêm đã khuya giọt sương rơi ướt đẫm.
Ngủ đi nào ....
Êm ấm .....
Một vòng tay !