Đêm ạ, cho tao ngồi với mày thêm chút nữa được không ..

Đêm ạ, cho tao ngồi với mày thêm chút nữa được không ..
Giờ sẽ chẳng còn ai nhắc tao đi ngủ sớm
Đừng nhìn tao với ánh nhìn dị hợm
Tao cũng cô đơn ngoài đó giống mày !
Giá có thể cho tao mượn đôi tay,
Tao sẽ ủ cùng mày cho tới sáng
Nhìn cuộc đời ngoài kia tao ngao ngán
Nhoẻn miệng lên mà chẳng dám khóc - cười !

Không chỉ riêng thân tao mà có biết bao người
Than thở với mày rằng họ bơi trong khốn khó
Con người mà, giả nai, mày biết đó
Tiếng khóc tận cõi lòng còn méo mó vui lên !

Lại uống rượu với tao đi, màn đêm
Cho tao thấy là mày cũng yếu mềm, được chứ ?
Mày cũng kiếp long đong dật dờ thân lữ thứ
Đen cả một ánh nhìn ngay lúc mới sinh ra !

Có tao đây, mày hãy cứ thật thà
Tựa vai nhau để biết có một mái nhà ấm êm đến thế
Mày phủ khắp trần gian mà chỉ như chú bé
Mặc chiếc áo choàng đen rồi thấy cảm giác nó ra sao ?

Đôi lúc thấy mày và tao giống nhau
Cứ lặng lẽ lục tìm cho thêm đau đón đợi
Trả lời tao được không, đến khi nao cõi lòng dịu vợi
Với những tiếng yêu thầm không lạc lối, bơ vơ ..

Có phải chính lúc này mày cũng đang ngác ngơ .. ?

*Sống như hoa hướng dương*

[ BẦU BẠN_ Khắc Ghi ]
SG, 03.08.2015

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét