Người hạnh phúc rồi, ta có mấy khi vui...

Ngốc hay khờ thì em cũng là em,
Dở tính toán, hay mộng mơ và dỗi,
Ngang bướng, cứng đầu không ai chịu nổi,
Và đó chỉ là câu chuyện của ngày xưa.

Em bây giờ là cô gái của mưa,
Giấu cảm xúc vào thẳm sâu đôi mắt,
Lặng lẽ nhiều hơn giữa dòng đời tất bật,
Thương ai, thích ai cũng chỉ giữ riêng mình.
Liệu rằng: 
Khi em quá cả tin.
Thì trọn vẹn trao đi có nhận về trọn vẹn?
Hay lời nói ra cũng chỉ là ước hẹn,
Gió thoảng qua tai, tai chỉ thấy lạnh lùng.

Có lẽ là,
Khi ta nói ra câu "đã từng..."
Thì chua xót nhiều hơn là tha thứ,
Ta chọn lựa giữa vô vàn từ ngữ,
Chỉ có câu: chúc phúc cho người!

Người hạnh phúc rồi, ta có mấy khi vui...

Thúy Nhân

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق