Lại một ngày nữa trời lại mưa...

Lại một ngày nữa trời lại mưa...

Nỗi nhớ em trong lòng anh vẫn không thể nào nguôi lại được. Tại sao? hình như anh có cảm giác chính cơn mưa này đã đưa ta đến với nhau. Thật sự anh không biết làm sao để được gặp em hằng ngày... Khoảng cách giữa nhà em và nhà anh quá xa... Anh monh được nắm lấy tay em. Được nắm láy đôi bàn bé nhỏ mà anh từng được mân mê cầm bói toán. Cái khoảnh khắc đó thật sự khác lạ trong ta.

Những ngày nào còn ngỡ như ta chỉ là bạn, không ngờ cái ngỡ đã được đến cực điểm. Chà chà! ước gì anh được ôm lấy em thật chặt để nói với em một câu:"I love you! stay with you forever!" hạnh phúc những tháng ngày đã qua, chỉ trong một đêm mà cảm xúc ta dâng trào.

Ngày em còn đến với anh. Nói với anh những tâm sự mà em không đáng để nói... Nhưng làm sao anh có thể giúp em khi anh không thể hiểu hết những gì em kể cho anh nghe...

Anh mong em hiểu và anh monh đó sẽ là niềm hạnh phúc mà em dành cho anh.

Kỷ niệm này sẽ mãi nằm trong cuốn nhật ký của anh... Tuy nó không đáng giá nhưng anh sẽ giữ mãi, để khi anh nhớ em anh có thể nhìn lại những gì ta đã dành cho nhau trong suốt những ngày ta được gần bên nhau...

Nếu em không chấp nhận anh thì anh cũng sẽ không buồn vì anh đã có những ngày hạnh phúc. Tuy anh chỉ có hai ngày bên em nhưng anh đã thấy mình như có thêm sức sống mới.

Đêm nay chắc ở phía bên đó lạnh lắm em nhỉ, anh không thể ở bên em để làm cho em cảm thấy ấm áp hơn, nhưng anh có thể nhờ gió đem lại niềm vui cho em. Anh có thể nhờ nước của biển cả khơi dậy những ngọn sóng hạnh phúc.

Anh có thể nhờ tiếng chim đem đến cho em những nụ cười... Anh có thể nhờ Thần Tài đem cho em sự may mắn... Và đó là điều anh có thể làm cho em khi anh không thể ở bên em mãi được.

Anh hứa anh sẽ là người làm cho em hạnh phúc. Tuy anh không thể dành cho em như những người con trai khác, anh biết anh không thể nào là một con người như anh mong muốn... Những cái nhìn của em về anh có thể là đúng nhưng cũng có thể là không.

Vì cuộc sống của anh chỉ nhờ vào sự may mắn... Anh chỉ là một kẻ bụi trần vì khi em nhìn anh bằng ánh mắt triều mến thì anh lại phản ứng bằng một ánh mắt mà em không thể nào nhìn thấy...

Anh ước gì mình là một phần của thế giới... Anh ước gì mình sẽ là người nổi tiếng nhất hế gian để tất cả đều biết đến anh... Nhưng anh không nào làm được điều đó vì anh không đủ tài năng và danh vọng như những người khác, có lúc anh muốn điên lên vì sự cười nhạo chê bai của người khác đổ về em...

Đêm nay lạnh quá em àh... Anh không biết có phải mình cảm thấy lạnh vì cả ngày nay trời mưa hay không? Anh không biết mình cảm thấy lạnh vì thiếu hơi ấm của em không... Nhưng anh thật sự hạnh phúc và ấm áp hơn khi nhìn thấy em cười với anh...

Những nỗi nhớ em đêm nay đã làm cho anh mơ thấy em... Anh mơ thấy em đi trên một con đường dẫn ra biển. mỏi mòn mong chờ một người nào đó?... Anh không biết có phải là anh hay không hay là một người nào khác mà em mong chờ hơn anh.

Đêm nay thật sự quá lạnh... lạnh đến nỗi anh không thể nào ngủ được. Vì sao thế nhỉ? Anh nằm mong chờ câu trả lời trong đầu nhưng không thể nào đoán ra được... Chắc có lẽ anh đã thực sự tìm được một nữa của mình... Anh chỉ cần nghe câu:"Go with me to all roads is not he?" Từ chính miệng em nói ra... như zdậy lòng anh sẽ nhẹ nhõm hơn trước.

Đêm nay buồn hơn những đêm trước! có phải vì anh không thể nào nhìn thấy em hay không thể nào nhắn tin được cho em? Đúng là " Thức đêm mới biết đêm dài" sự tỉnh lặng giúp anh có thêm giây phút để ngẫm nghĩ. Chỉ còn mình anh, một mình anh trong căn phòng vắng để học cách mơ về em... Đúng zdậy đêm nay anh mơ về em nhưng thời gian không cho phép... Chỉ mới mơ được khoác tay định ngã đầu em vào lòng thôi mà đã thức tỉnh bằng một tiếng động lạ...

Chẵn lẽ thượng đế lại không cho anh biết kết cục đoạn sau để lòng anh bớt thêm nặng trĩu vì lo lắng... Sáng nay anh định hỏi em " nếu có người bất ngờ tỉnh tò em thì em sẽ làm sao" nhưng anh không dám làm phiền sợ mất tan giấc ngủ ngon của em...

Vì anh biết em rớt tỉnh ngủ chỉ một tiếng động lạ nhỏ thôi thì cũng đủ làm em mở mắt rồi...

Ước gì em cũng có chung giấc mơ giống anh nhưng em mơ về kết cục sau này... Để anh và em cùng có thể ngồi lại kể cho nhau nghe về giấc mơ đó...

Anh mong em hiểu cho tấm lòng của anh để anh được yên ổn trong những ngày mưa không phải xót xa vì mình đã làm nhưng không được đền đáp...

Anh không khóc khi loài người chết hết...
Anh không buồn khi thế giới đổi thay...
Anh chỉ khóc khi người yêu anh khóc...
Anh chỉ buồn khi người ấy xa anh.

I just need you to be happy!

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét