THƠ CHÚNG MÌNH RỒI, CŨNG SẼ DẦN QUÊN

Rồi chúng mình dần cũng sẽ quên nhau 
Chỉ không biết là khi nào có thể
Bởi từng đã thương yêu nhiều như thế 
Nên dù buông cũng đâu dễ phai nhòa

Tháng năm dài chắc có lẽ phôi pha 
Nếu thương nhớ chỉ còn là quá khứ 
Đừng khơi lại những buồn vui ngày cũ 
Để tình xưa được yên ngủ say nồng 

Rồi một ngày yêu dấu ngả về không 
Và cứ thế giữa dòng đời trôi mãi 
Anh vẫn bước chưa lần nào dừng lại 
Em xem như chưa tồn tại bao giờ 

Duyên không tròn tan vỡ cả ước mơ 
Em hết đợi thôi chờ mong anh nữa 
Mình thương mãi cũng chỉ là lời hứa 
Màu thời gian dần rửa sạch muộn phiền 

Em mong rằng ta sẽ được bình yên 
Dù mình có...cạnh bên ai đi nữa...
CHÚNG MÌNH RỒI, CŨNG SẼ DẦN QUÊN 
#NgọcPhương
#Sacmaunoinho

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét