Tạm biệt những buồn vui trần thế
Những phút giây tưởng chừng như có thể
Xé nát tim tôi, thể xác đến tâm hồn
Khi cuộc đời khép lại buổi hoàng hôn
Không còn thấy ánh bình minh ngày mới
Nhẹ nhàng ra đi, giã từ thế giới
Để tìm về một cõi thật bình yên
Chẳng còn phải lo cơm - áo - gạo - tiền
Tốt xấu cũng chẳng còn quan trọng nữa
Một tấc vuông, không hơn thua kèn cựa
Khép lại thiên thu một kiếp làm người
Đâu đấy vẫn còn ai đó xót thương tôi
Và cả những giận hờn, oán trách
Tạm biệt cõi vô thường nhiều thử thách
Đắng nghẹn lời, phút tử biệt sinh ly...
Hãy cầu cho tôi được lặng lẽ ra đi
Về cõi Phật - chốn Tây phương cực lạc
Nơi chỉ có những lời ca tiếng hát
Ngọt ngào như những khúc mẹ ru xưa
Không còn cô đơn hay cảm thấy đời thừa
Trở về với nguyên hình hài cát bụi
Theo làn gió bay khắp miền sáng tối
Mừng kiếp người sướng khổ đã đi qua...
St