[Ngôn Tình] eBook Thâu Trọn Gió Xuân - Thị Kim full
Nàng xòe tay ra đếm, nói tới ngân lượng là thao thao bất tuyệt, hai mắt sáng rực, dáng vẻ tham tiền ấy khiến người ta vừa yêu vừa giận.
Y không nhịn được, hỏi: "Giữa ta và ngân lượng, nàng chọn cái gì?"
"Đương nhiên là chọn cả hai."
Úy Đông Đình tức giận. "Chỉ được chọn một."
Vân Phỉ chớp chớp mắt. "Đương nhiên là chọn chàng rồi."
Thế còn nghe được. Y xụ mặt hỏi: "Tại sao?"
Vân Phỉ cười lém lỉnh. "Bởi vì phu quân chàng có rất nhiều ngân lượng." *** Úy Đông Đình bế con trai, ngoài cười ra thì không có bất cứ biểu cảm nào khác. Y cười hớn hở suốt cả ngày, dường như quên mất cách nói chuyện.
Vân Phỉ nhìn bộ dạng của y liền có cảm giác bị mắc lừa. Rõ ràng khi có thai, y nói mình thích con gái, tốt nhất là sinh được một đứa con gái thông minh lanh lợi như nàng. Thế mà khi sinh con trai, y cười đắc ý như thế là thế nào?
Nghĩ một đằng nói một nẻo!
Vân Phỉ hừ một tiếng, cố ý nói: “Nếu là con gái thì tốt biết bao, như vậy có thể gả cho con trai của Lục Nguyên. Huynh ấy cứu ta mấy lần, ta còn không biết phải báo đáp Lục gia như thế nào đây.”
Làm thông gia với Lục Nguyên? Úy Đông Đình hừ một tiếng: “Nương tử của hắn còn không biết ở nơi nào kia kìa?”
“Người ta là con trai người giàu nhất Sơn Tây, người lịch sự nhã nhặn, diện mạo lại anh tuấn, còn lo không cưới được nương tử sao?”
Nhã nhặn lịch sự, diện mạo anh tuấn? Hoàng thượng hừ một cái thật chua.
Vân Phỉ làm như không nhận ra hoàng đế bệ hạ đang ghen, nheo đôi mắt xinh đẹp lại, cười ngọt ngào: “Thật ra ta thường hay hối hận, lúc ấy khi ở Tấn Thành, Lục lão thái thái hỏi ta có gả cho ai chưa thì ta nên nói là không có, sau đó gả cho Lục Nguyên.”
...
Mời các bạn đón đọc Thâu Trọn Gió Xuân của tác giả Thị Kim.
Download Full:: [Download AZW3 ##download##] [Download EPUB ##download##] [Download MOBI ##download##] [Download PDF ##download##]
Nguồn: https://www.dtv-ebook.com/thau-tron-gio-xuan-thi-kim_7436.html
Đăng nhận xét
About the Author
Ngày hôm nay cho tôi buồn một lúc
Sau nhiều năm bươn trải kiếp con người
Cố gượng cười mà lòng có thảnh thơi
Thèm được khóc như cái thời nhỏ dại
Sau nhiều năm bươn trải kiếp con người
Cố gượng cười mà lòng có thảnh thơi
Thèm được khóc như cái thời nhỏ dại