SỐNG NƠI QUÁN TRỌ

Phải thấy mình bé nhỏ giữa trần gian
Mà học cách khôn ngoan của loài kiến
Đời có bạc cũng giữ tâm lương thiện
Bỡi nhân sinh thiên biến thật khôn lường.

Thấy được điều lập dị có dễ thương
Nhưng thái quá hóa dị thường kệch cỡm
Người thật dạ bảo rằng ta dị hợm
Kẻ xảo ngôn bịp bợm cổ xúy khen.

Quán hồng trần có vinh - nhục, sang - hèn
Đủ các món: trắng - đen và hư ảo
Đồ mình bán luôn là hàng tuyệt hảo
Món ta mua có gian xảo lọc lừa...?!

Phải khiêm nhường mà học cách dạ, thưa
Đừng cố sống cho vừa lòng ai đó
Dẫu biết rằng trần gian là quán trọ
Lắm đoạn trường, khốn khó vẫn sống vui.

23/9/2019
    - RHP -

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét